Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012

MƯA - Thạch Thảo Nguyễn Phương

Lá buồn rơi một chiều mưa
Gió nghiêng nghiêng ướt đường thưa bóng người
Mái hiên nào cũng chật rồi
Mình em ngơ ngẩn bồi hồi tìm anh...

Bóng người bước vội qua nhanh
Tưởng như ai đến dỗ dành cơn mưa
Mình em ngơ ngác bơ vơ
Vô tình làn gió nhẹ đùa bờ vai
Rưng rưng ngấn lệ lăn dài
Cơn mưa hòa quyện phôi phai nhạt nhòa
Trông gần  rồi lại ngóng xa
Thèm một hơi ấm - mái nhà yên vui
Mơ mềm ngọt lim đôi môi
Mơ vòng tay cả cuộc đời chở che
Giật mình tỉnh giấc cơn mê
Mưa còn đọng lại não nề xung quanh./.

1 nhận xét:

  1. bài thơ viết theo khổ 68,một thễ loại khó viết,thế nhưng đọc bài thơ xong ta có cảm giác bài thơ không gượng ép mà rất thật.Đó là nỗi lòng tang trải của một người đang yêu.Có giận,có hờn,nhưng vẫn đầy a91p yêu thương.Cám ơn bạn đã xẻ chia tình cảm của mình qua những rang thơ.
    Đêm 12/8/2012
    Cát Dũng

    Trả lờiXóa