Thứ Tư, 15 tháng 8, 2012

MƯA ĐÊM


Ùng oàng sấm nổ canh ba
Giật mình tỉnh giấc mưa òa òa giăng
Nghe mưa lại thấy bâng khuâng
Nhớ mong, thao thức trào dâng ngập tràn
Ưu tư vời vợi ngút ngàn
Hồn Thơ lại nhớ chứa chan bồi hồi
Tìm trong ký ức đâu rồi
Một hình bóng của một thời hôm qua
Bao nhiêu kỷ niệm nhạt nhòa
Cố quên sao lại đậm đà nhớ hơn
Rưng rưng nước mắt tủi hờn
Mặn môi lắm những gì còn trong tâm
Hỡi người nơi ấy xa xăm
Biết chăng ai vẫn âm thầm mình ai
Xa nhau trăm quãng đường dài
Vẫn mơ một lúc - nhớ ai - Người về
Cho thôi buồn tủi ê chề
Cho ai đó lối đi về có đôi
Người trao câu nói nửa vời
Tháng năm đã trở thành lời dối gian
Bóng hồng phai sắc lụi tàn
Yêu đương sao để nát tan cõi lòng
Đêm dài hoang vắng cô phòng
Nghe mưa như để hòa đồng nỗi đau
Mưa về giữa lúc canh thâu
Hòa chung nỗi nhớ niềm đau riêng mình

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét