"Mình chia tay em nhé"
Giọng nhẹ nhàng - câu nói nặng ngàn cân
Chết lặng tâm hồn, đôi mắt hướng xa xăm
Không chớp nổi vẹn nguyên dòng lệ chảy
Cõi lòng nát tan - yêu anh là thế đấy
Giờ em chỉ còn lại những dở dang!
"Mình chia tay em nhé"
Bật thốt lên câu nói chua chát phũ phàng
Dẫu vẫn biết trước sau gì cũng sẽ
Sao vẫn nghe lòng quặn đau đến thế
Vui bao giờ lời nói lúc chia ly!
"Mình chia tay em nhé"
"Đừng khổ đau, đừng thương tiếc làm gì
Mối tình thoảng qua, anh và em không duyên nợ"
Nghe nhói đau trái tim òa tan vỡ
Loạn nhịp tơi bời nức nở chẳng thành câu
Ôi! xót xa, đắng lịm nỗi thương đau!
"Mình chia tay em nhé"
Chẳng phải anh không
nghĩa nặng ân sâu
Chỉ tại đời trớ trêu nhiều điều oan trái
Cảm thương em mối tình trắng trong thơ dại
Gửi nhầm nơi hứa hẹn một niềm tin!
"Mình chia tay em nhé"
Anh phải về với lối cũ thân quen
Nơi con đường không dành cho em bước
Nơi giam giữ trái tim anh từ thuở trước
Nên đành gieo dang dở đến cho nhau!
Tủi phận mình - em là kẻ đến sau
"Mình chia tay em nhé"
Trên đường đời trong mỗi bước mai sau
Bao có thể và bao điều không thể
Hai ta với những âm thầm lặng lẽ
Một góc nhỏ thôi dành để nhớ về nhau./.
Tặng Honey558855
Cùng trong một tiếng tơ đồng
Trả lờiXóaNgười ngoài cười nụ người trong khóc thầm (Kiều)
Trớ trêu hai chữ duyên phần
Có nhau rồi lại một lần từ ly
Nhìn theo bóng dáng người đi
Quay về với nỗi sầu bi riêng mình
(Dũng Tiến)