Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012
Ngắm mưa mà nghĩ chuyện đời
Đời người lúc nhục lúc vinh
Lúc đong gạo chịu lúc ninh chân giò
Kiếp người bao nỗi cam go
Buồn vui trời đã ban cho mấy phần
Bụi đời quanh bước hồng trần
Hỏi ai đã được mấy phần tốt tươi
Phía sau nét mặt nụ cười
Tâm tư riêng có mấy người không mang
Có những kẻ chẳng màng danh lợi
Sống vui vầy trọn kiếp đường tu
Phải chăng không nỗi âu lo
Không phiền muộn không đắn đo sự đời?
Có kẻ sống kiếp làm người
Giàu sang nhung lụa hơn đời lắm thay
Hỏi ra mới biết mới hay
Trong lòng cũng lắm đắng cay kém gì!
Đời vốn dĩ không gì trọn vẹn
Sống làm người chấp nhận đa mang
Niềm riêng giấu kín tâm can
Cười cho quên những thở than buồn phiền
Đắng cay, cay đắng triền miên
Ưu tư lại vẫn nối liền ưu tư
Ngồi buồn tựa bóng song thưa
Nhìn ra ngắm thấy trời mưa càng buồn
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét