Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012

Nỗi nhớ



Như trẻ con chơi trò "tay không tay có"
Anh giấu nỗi nhớ trong lòng tay 
Nỗi nhớ ngọ ngoạy đòi nghiêng trên trang giấy 
Anh đành giấu nỗi nhớ vào thơ 
Thơ buông dài tiếng thở 
Giấu nỗi nhớ vào đêm 
Đêm càng lạnh lùng hiu hắt 

Em
Có thể giấu nỗi nhớ từ đáy mắt 
Bằng những tiếng cười 
Có thể giấu nỗi nhớ trên môi 
Bằng màu son tươi thắm 
Nhưng, tự cõi lòng sâu thẳm 
Em không biết giấu nỗi nhớ vào đâu 
Trong tim, nỗi nhớ ứa giọt sầu 
Ơi nỗi nhớ không màu 
Sao rất thực 
Làm nhói đau lồng ngực 

Chiều nay, 
Anh
gửi nỗi nhớ vào chiếc lá 
Thả xuôi theo dòng 
Em có nhận được không?
                     Tặng Honey558855

Sẽ có lúc...



Sẽ có lúc anh ngồi và nhớ lại 
Chuyện ông trời xui khiến gặp và quen 
Chuyện xưa cũ - chắc sẽ còn nhắc mãi 
Em ở đâu – Thành phố đã lên đèn 

Sẽ có lúc anh không còn tiếc nữa 
Một lời yêu anh đã lỡ trao lầm 
Những đóa hồng anh đặt bên ngưỡng cửa 
Ðợi em về để tính chuyện trăm năm 

Sẽ có lúc nhớ lại lời em nói 

Trái tim yêu không lý lẽ bao giờ” 
Anh sẽ hiểu vì sao em lại vội 
Ðến rồi đi, vô nghĩa đến không ngờ. 

Sẽ có lúc anh quên đi quá khứ 
Nối đoạn đường bằng một đoạn dài hơn 
Thấy buồn cười khi nghĩ về chuyện cũ 
Dĩ vãng xưa như khúc nhạc vô hồn. 

Sẽ có lúc anh bàng hoàng thức dậy 
Không có em anh cũng chẳng thấy buồn 
Ngoài cửa sổ, chắc là anh nhìn thấy 
Nắng lên rồi, trời đâu mãi mưa tuôn. 

Sẽ có lúc tự dưng trong ký ức 
Nhắc tên em, anh chẳng ghét, chẳng thương 
Yêu dấu cũ nhạt nhòa theo nét mực 
Chút tình xưa như gió bụi bên đường 

Rồi đến lúc anh ngủ yên dưới mộ 
Lẽ nào em còn trách chuyện ngày xưa 
Thôi! gom mớ lá vàng rơi trên phố 
Ðốt cho anh những ngày lạnh sang mùa. 

(Lỡ ai có hỏi em người dưới mộ 
Cứ trả lời: Tôi viếng… một người quen 
Chỉ tình cờ biết mặt nhau ngoài ngõ 
Một ngày xuân, khi phố lên đèn) 
                              Tặng Honey558855

không đề


Nhớ thương đã biết nhớ thương
Nhớ vương vấn quyện mộng thường từng đêm
Mộng hôn rất nhẹ môi êm
Tỉnh ra, quên mất lối lên thiên đường !

Lời than sầu thấu một phương
Trăm cơn khổ cực, thèm hương một người
Nén đau mà mím môi cười
Con chim Quyên nhỏ cũng lười câu ca!
                                               Tặng Honey558855

con đường em đi


Con đường này dẫn đến trái tim anh 
Vì ngược chiều nên thôi đành đứng lại 
Em ở giữa bùng binh, dòng đời xuôi mãi 
Chọn cho mình dãy phố rợp cây xanh 

Con đường ấy sao trống trải, vắng tanh 
Không gánh hàng rong, không người hành khất 
Không bon chen và cũng không cướp giật 
Không linh hồn, không sự sống, không...anh 

Ngồi giữa đêm, bên vệ đường...lá đổ 
Em mơ tìm ra ông thợ đóng giày 
Ðặt cho mình một đôi hia bằng gỗ 
Quay ngược chiều, dẫm nát những chông gai. 

Để tìm lại con đường nơi ngã rẽ 
Dù gập ghềnh, lầy lội với bão giông 
Em vẫn bước bằng đôi hia, rất khẽ 
Cuối đường xa trời đã ngập nắng hồng 

Không ghép những giấc mơ thành quá khứ 
Nhỡ thời gian bụi phủ mất thì sao? 
Em nhặt nhạnh, ép vào trang sách cũ 
Dẫu hình hài ký ức chẳng là bao.
                                            Tặng Honey558855

sáng nay

Sáng thức dậy thấy lòng sao trống vắng
Ngoài trời mưa nặng hạt thêm
Xòe bàn tay ra
Những ngón tay khẳng khiu yếu mềm
Thầm ước ao
Có ai nắm tay mình ấm áp.

Ngày mình yêu nhau
Một thói quen gửi tin nhắn mỗi bình minh
Những dòng chữ nhỏ, xinh nhìn rất tếu:
” Đêm qua em ngủ có ngon
Có mơ về anh nhiều không đấy?
Còn anh thì
Mơ toàn thấy
Phải rồi,
Em”.
Chờ phút giây tin nhắn trả lời anh
Miệng cười khẽ, mắt nheo nheo
Ngố lắm!
"Anh của em ơi
Lúc nào trong em cũng nhớ
Dù trong mơ hay hiện thực ngoài đời..."

Bây giờ
Như con chim lúc bình minh
Muốn rời tổ bay thật xa - kiếm tìm
Anh không giữ nổi.

Số cũ của anh
Em vẫn lưu nhưng tên thì đã khác
Chỉ là một cái tên như bao người trong danh bạ
Xa lạ quá
Chính em nhiều khi còn nhầm

Gửi về em tin nhắn  
Anh tự nhủ sẽ là tin cuối cùng:
”Hãy sống hạnh phúc em nhé!”
Di động rung lên
Khe khẽ
Tin nhắn mới, sao mà em trả lời nhanh thế.
Một câu hỏi ngắn thôi:
”Ai đấy”
Không cả dấu chấm hỏi cuối dòng.
                                           Tặng Honey558855

Khoảng trời riêng

Nếu cạnh Em tôi chỉ hỏi một câu 
Em đã có khoảng trời riêng chưa vây?
Còn tôi ư? Hình như là rồi đấy 
Em chính là khoảng trời riêng chứ đâu. 

Tình Em trao như vũ trụ ngàn sâu 
Và trong sáng như hai vầng nhật nguyệt 
Lời yêu đương như muôn ngàn quả ngọt 
Vương vấn lòng một giấc mộng yêu đương 

 Hồn thơ tôi, Em đến thật dễ thương
 Khoảng trời riêng em và tôi mơ mộng 
Em trở thành bài thơ tình sống động 
Tôi là người đọc mãi vẫn chưa xong 

Nếu thật Em chưa có khoảng trời mong 
Tôi nguyện làm nếu như Em chấp nhận 
Khoảng trời riêng đêm trăng tròn vành vạnh 
Có hai người ở đó: Tôi và Em! 
                                                                     Tặng Honey558855

Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

Ngọn lửa tình yêu




Đốt cháy anh bằng ngọn lửa tình yêu
Để con tim vẫy vùng trong nỗi nhớ
Từ xa xưa tới ngàn thu muôn thủa
Yêu chỉ là cùng tận nỗi thương đau
            Chưa nắm tay, chưa được thấy mặt nhau
            Sao vội vã chia ly đường đôi ngả
            Vốn không quen - hai cảnh đời xa lạ
            Vương vấn gì trong mỗi bước tương lai
Số định rồi và phận cũng chia hai
Tiếc nuối chi cho lòng thêm đau khổ
Trái tim ơi! thôi đừng than khóc nữa
Để người di, người ở khỏi chạnh lòng
             Em tôi ơi! ngày tháng những đợi mong
             Trả cho hết những nhớ nhung tiếc nuối
             Mai này đây em bên tình duyên mới
             Tắt lửa tình em giải thoát tim tôi./.
                                               Tặng Honey558855
                 

Nhắn em trước lúc theo chồng



Em lộng lẫy trong ngày lễ vu quy
Đừng tiếc nhé - Mối tình riêng tư cũ
Đừng tỏ ra mình nhớ thương đau khổ
Hãy vui cùng Hạnh phúc với người ta
Mai này đây ở phương đó nơi xa
Gấm lụa xa hoa không là tôi bên cạnh
Hãy nhớ đừng quên một điều nên tránh
Đừng bao giờ bất chợt nhắc tên tôi
Phương trời này và nơi ấy xa xôi
Kỷ niệm buồn chôn vùi vào dĩ vãng
                    Ly rượu sầu mỏi bước chân phiêu lãng
                    Uống cho say tiễn biệt một mối tình./.
                                                                                                 Tùy bút
                                                                                                 Tặng Honey558855

Người mang tâm sự

Người ta dỗ ngọt tôi vào tình yêu!
Bây giờ chê chán nẻo đi đường về
Tôi lầm tin lời người ta
Tôi lầm tôi khổ vì yêu
Để giờ đây nức nở thế này.
           Người ta đã bỏ tôi rồi bạn ơi!
           Đâu còn chi nữa mà mong mà chờ
           Cung đàn nỡ nhịp đường tơ
           Cung sầu chết cả hồn thơ
           Để lòng tôi giá lạnh như tờ!
Ai đem con sáo sang sông
Để cho sổ lông nó bay
Nó bay nó chẳng về đâu
Ai xui duyên Bắc tình Nam
Người nơi đầu gió, kẻ ngoài chân mây!
             Người ta đã bỏ tôi rồi bạn ơi
             Bây giờ đi sớm về khuya một mình
             Ôi! nhìn thế sự nổi trôi
             Cũng đành chấp nhận mà thôi
             Để mặc cho con tạo xoay vần!!!
                                                ( Người mang tâm sự)
                                                         Tặng Honey558855
               

Tình em và tôi

Chỉ là nhớ, chỉ là thương
Chỉ là nước mắt vấn vương nét sầu
Chỉ là mơ mộng canh thâu
Chỉ là giây phút biệt sầu nhớ mong
Mà sao nhói ở trong lòng
Mà sao nặng nỗi thương mong đêm dài
Mà sao khắc khoải bi ai
Mà sao vương vấn ngày dài sang đêm
Phải chăng tình đã lên men
Phải chăng đã nặng lời nguyền lứa đôi
Phải chăng tình đã chia phôi
Phải chăng đã hết duyên đời cho nhau
Bây giờ tình ấy còn đâu
Bây giờ tình ấy là sầu chia ly
Bây giờ người đã ra đi
Bây giờ tôi chẳng còn gì - Trắng tay!
                                           Tặng Honey558855

honey558855


Người ở bên trời, ta ở đây;
Chờ mong phương nọ, ngóng phương nầy.
Tương tư đôi chốn, tình ngàn dặm,
Vạn lý sầu lên núi tiếp mây.

Nắng đã xế về bên xứ đó
Chiều mưa trên bãi, nước sông đầy.
Trông về bốn phía không nguôi nhớ,
Dơi động hoàng hôn thấp thoáng bay.

Cơn gió hiu hiu buồn tiễn biệt,
Xa nhau chỉ biết nhớ vơi ngày.
Chiếu chăn không ấm người nằm một
Thương bạn chiều hôm, sầu gối tay.

Tình đã len trong màu nắng mới,
Lòng anh buồn vời vợi, em ơi!
Niềm yêu rung động đôi môi
Tình đầy khôn lựa được lời trông mong.

Ðã héo lắm nụ cười trong mộng
Biết nơi nào hình bóng thương yêu?
Ðã lam tím cả cánh chiều
Trong hồn lặng đã hiu hiu mộng tàn.

Xin để gối nằm im chỗ cũ,
Hãy lịm người trong thú đau thương,
Giờ đây ta đốt nén hương
Trên tay ta buộc dải tang cho tình.

Em trách anh ? hay vì sao ấm ức ?
Em từng nhìn đời bằng hạnh phúc vui tươi
Anh đang tâm dập tắt mất nụ cười
Dang tay rộng đón phương trời xa lạ

Chót yêu anh, một con người xa lạ
Yêu một lần tim vạn nhát thương đau
Em lầm tưởng trong giây phút ngọt ngào
Là tình yêu của vĩnh hằng vĩnh cửu ...

Đêm tàn canh, em thức hoài không ngủ
Anh dửng dưng quay mặt bước càng xa
Em gằng lòng cho nước mắt mưa sa
Và tê tái, nỗi lòng đau quặn thắt !!!
                                                                      Tặng Honey558855

Vạn Cổ Thiên Thu Yêu là Khổ
Thiên Thu Vạn Cổ Khổ Vẫn Yêu
♥♥♥
Hạnh phúc dù vui  hay buồn
Đến tận cùng cũng chỉ là nước mắt..
 
Chỉ cần anh được vui em se thấy yên bình
Chỉ cần anh hạnh phúc em có thể rời xa
Chỉ cần anh như thế
Chỉ một lần yêu anh hơn yêu chính mình..
                                                    Honey 558855